Monday 5 February 2018

ĐOÀN

Thày của tôi có bài ở đây, tôi không ngờ rằng thày mình cũng long đong vậy.

Vốn từ lâu tôi đã muốn viết về việc này, hôm nay nhân đọc bài của thày càng khiến tôi hoàn thành bài viết này, cũng như để nói một lần cho xong rồi không bao giờ còn vướng bận gì về chủ đề này nữa.

Đó là Đoàn, tức Đoàn Thanh niên lao động Việt Nam, sau đổi là Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh. Hay nói cho đúng hơn, đó là mối quan hệ giữa cá nhân tôi và Đoàn.

Nhưng trước khi kể về (mối quan hệ với) Đoàn, cần nói về (mối quan hệ của tôi với) Đội, tức Đội Thiếu niên tiền phong Việt Nam (TNTP VN), sau đổi là Đội Thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh.

Thì cũng như bao đứa trẻ cùng lứa vào thời đó thôi, được dạy dỗ "dưới mái trường xã hội chủ nghĩa" luôn luôn ghi nhớ "Năm (05) điều Bác Hồ dạy thiếu niên, nhi đồng", là "con ngoan, trò giỏi". Chừng lên lớp 2 gì đó thì tôi được "kết nạp" Đội, là đội viên TNTP VN. Cũng bình thường, không thấy vinh dự, tự hào gì, vẫn học hành bình thường, hình như có làm "chi đội trưởng", tức là đứng đầu tổ chức đội của lớp, nhưng hình như không tham gia gì ở cấp "liên chi đội", tức là ở cấp trường. Đeo khăn quàng đỏ mỗi ngày từ nhà đến trường và từ trường về nhà, giữ khăn quàng sạch sẽ, gấp nếp đàng hoàng hơn hẳn các bạn cùng trang lứa. Thêm vài lớp thì thấy Đội cũng "nhạt" dần, vì Đội chẳng được như hướng đạo (boy scout), thì là lúc Đoàn "dụ dỗ". (Hóa ra tôi đã "nhạt" cả với Đội trước khi "nhạt" Đoàn).